Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Họa thơ Cụ Trạng Trình


THẾ TỤC!
Khôn dại nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Được thì thân thích chen chân đến
Thất thế hương lư ngoảnh mặt đi
Thới có tanh hôi ruồi mới đến,
Sành không mật mỡ Kiến bò chi
Đời nay những trọng người nhiều của,
Bằng đến tay không mấy kẻ vì!
Trạng Trình – Bạch Vân Thi Tập
XUẤT THẾ!
Tâm chẳng động vì, bởi Đến -  Đi
Chướng ngại khó khăn, có quản gì
Được thì ta lại hành bố thí
Thất thế quán nghiệp, chẳng hề chi
Sống có xuống lên thời rõ Đạo
Nếu không phiền não Niết bàn chi ?
Đời đời những trọng người Đức hạnh
Bạc Phúc không tu chẳng được gì!.
Quảng Kiến Nguyễn Việt Hồng


Chùm bài – Nhờ Kính Cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm

 
Thói đời
Thế gian biến đổi vũng nên đồi
Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
Hết cơm, hết rượu hết ông tôi
Xưa nay đều trọng người chân thực
Ai nấy đều ưa kẻ đãi bôi
Ở thế mới hay người bạc ác
Giàu thì tìm đến khó tìm lui.
Trạng Trình – Bạch Vân Thi Tập


Xuất thế 2
Thế sự muôn đời lắm nổi trôi
Đua đòi, đàn đúm với ăn chơi
Còn tu, còn chứng còn Đắc Đạo
Chẳng tu hết phúc lại luân hồi
Xưa nay chỉ mong thời Vô Sự
Có ai nào ưa Tử-Sinh thôi!
Như thế mới hay Nhân - Duyên - Quả
Sống không Tu- Chỉnh chết đến nơi!
Quảng Kiến Nguyễn Việt Hồng



GIỚI SÙNG PHẬT VÔ ÍCH!
Suy Lý cho cùng Phật ấy ta
Lọ là chung bóng đạo Di Đà?
Hiền lành, hãy giữ bề tu kỷ
Dối trá đừng nghe ông xuất gia
Dễ chúng đúc chuông nhân đã lạ
Đặt điều phá ngục thói ru mà
Chẳng tin, Lương Vũ còn bia cũ,
Tra mà lại biết thực chẳng ngoa.
Trạng Trình – Bạch Vân Thi Tập

XUẤT THẾ 3!
Ngẫm thơ Cụ Trạng khuyến lại ta
Suy Lý thì Ta Phật một nhà.
Đức hạnh hãy mong hằng tu chỉnh
Tỉnh thức chớ nghe kẻ gạt nha!.
Công đó việc đây đừng chấp sự,
Không thì trói mình với Quỷ - Ma
Chẳng tin, Lương Vũ còn bia cũ,
Bởi chỉ xây thôi nghiệp chẳng qua!.
Quảng Kiến Nguyễn Việt Hồng


Chùm bài – Nhờ Kính Cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét