Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Mẹ Bát Nhã

Mẹ
----
Mẹ từ tự tính sinh ra
Nuôi con khôn lớn, dạy xa não phiền
Nơi võng ru, tới mọi miền
Nương nhân duyên khởi, tu thiền quán Không.
Mẹ là gọi nước lành trong
Xoá tan hư huyễn, thong dong đi về
Mười phương cũng một miền quê
Làm duyên khai ngộ, giác mê cho người
Mẹ là một đoá hoa tươi
Điểm tô chân lý ở nơi hồng trần
Vì chúng sinh hiển pháp thân
Từ Bi hỷ xả thập phần viên thông.
Vạn kiếp Mẹ vẫn dõi trông
Giúp đàn con sớm thoát vòng tử sinh
Người là Bát Nhã Tâm Kinh
Dìu con từng bước tiến trình khai Tâm.
-------
          Nhân tháng Vu Lan, người người tưởng nhớ công ơn của cha mẹ sinh thời cũng như cha mẹ ở các đời quá khứ. Công ơn cha mẹ thật cao lớn như núi, rộng như bể cả. Theo nhân duyên, mỗi người cha người mẹ đều lo lắng cho con cái suốt cả cuộc đời nhưng với người con hư và bất hiếu thì tình cảm bố mẹ thế gian có khi giảm đi ít nhiều bởi tập khí phiền não của phàm nhân. Trong khi đó chư Phật chư Đại Bồ Tát luôn dõi theo sát chúng sinh đời đời kiếp kiếp với tâm từ bi không khi nào vơi, không bao giờ lui sụt dù chúng sinh có lên thiên giới hay xuống địa ngục. Nói thế mới biết ơn chư Phật Bồ tát thật là vô lượng vô biên. Chúng ta đối với cha mẹ phải có tâm như đối với chư Phật vì cha mẹ cũng là chúng sinh sẽ thành Phật ở đời vị lai, có người nói Cha Mẹ ở nhà là Phật là chưa thật rốt ráo, nói: Cha Mẹ là Phật tương lai và tâm chúng ta những người con đối với cha mẹ hiện thời phải là tâm đối với Phật mới đúng. Tâm đó là tâm hạnh, tâm hiếu kính, quy ngưỡng.
Nhân ngày Vu Lan Quảng Kiến viết bài thơ Mẹ và mấy câu về lý chia sẻ với chư đạo hữu, nguyện cùng đồng sự đến thời vị lai đồng đắc chính đẳng chính giác. Đây mới là tâm Đại hiếu của người con đối với Cha Mẹ, đối với Phật.
Nam mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét