Tiểu thừa
Chú Tiểu thấy có bến cũ phải về, bến hiện tại phải rời đi. Còn phân biệt mùa Xuân với mùa Thu bởi thấy thế gian lăn trôi từ sáng tới chiều, từ đông sang hạ tới, đó là:
Xuân Hạ Thu Đông sáng với chiều
Thế gian hết giận lại rồi yêu
Sáng còn ửng đỏ đôi gò má
Tối đã lom khom chống gậy sầu...
Cho nên chú Tiểu mới mong thoát ly thế gian thế tục để rời xa vọng tưởng. Quyết tâm rời vũng nước thế gian tù túng đã giam cầm Chân tâm của chú từ vô thủy kiếp.
Đại thừa
Thế gian hám cảnh vũng nước tù
Hành Bồ Tát đạo nguyện thanh tu
Uế tịnh ra sao đều huyễn cảnh
Đạo thành cũng bởi Lục-căn thu*
(*). "Thu nhiếp lục căn, tịnh niệm tương kế đắc đại chính định vi đệ nhất.
Bất nhiễm lục trần, vọng tâm tận diệt, thành vô thượng tuệ, thị tối thượng."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét